Perfect: điều gì đó được làm trong quá khứ, có liên đới đến khoảng thời gian trong ngữ cảnh (vd liên đới đến hiện tại hoặc thời điểm nào đó trong lời kể), tức là, tập trung góc nhìn vào kết quả hơn là vị từ.
Ví dụ "I have walked today" (Đã đi bộ và kết quả hoặc trạng thái vẫn còn "relevant" đến hôm nay) Cách dịch "hoàn thành" trong tiếng Việt là cách dịch gây hiểu lầm.
Tiến sĩ Cao Xuân Hạo đề xuất dịch là "dĩ thành", nhưng có gì đó vẫn không đúng lắm và dễ gây hiểu lầm.
Từ này vốn đã dễ gây hiểu lầm trong tiếng Anh rồi.
Perfective: điều gì đó với góc nhìn như một thứ hoàn chỉnh, không quan tâm tới cấu phần, đã "hoàn thành", tức là, tập trung góc nhìn vào vị từ hơn là kết quả. Ví dụ: "I walked" (ví dụ xấp xỉ vì tiếng anh không có cách thể hiện đặc dụng cho perfective, có thể có nghĩa là "Đã đi bộ") Đây mới chính là "hoàn thành".
Imperfect: cái gì không phải pefect thì khả năng cao là imperfect
Imperfective: cái gì không phải imperfective thì khả năng cao là Imperfective
Hai thứ này là hai thứ hoàn toàn khác nhau, thuộc 2 phạm trù khác nhau và không mutual exclusive.
Tiếng Trung và Tiếng Việt có ngữ pháp đặc dụng cho perfective nhưng không có ngữ pháp đặc dụng cho perfect.
Tiếng Anh có ngữ pháp đặc dụng cho perfect nhưng không có ngữ pháp đặc dụng cho perfective.